------------------------------
-----------------------------
CUỘC TÌNH LỠ
Cuộc tình lỡ như bài thơ lỡ vận,
Từ biệt nhau, từ lúc bước lên tàu...
Nổi cách xa kéo dài như vô tận,
Sân ga buồn! Dâng cao ngất nổi sầu.
Anh trỡ lại bến đò ngày xưa cũ,
Phút tạ từ gữi lại những vần thơ,
Buông tay em, đễ em về bên đó,
Và bây giờ chĩ gặp lại trong mơ.
Hình ảnh em gương mặt cười rạng rỡ,
Mong một ngày mình tương ngộ lại nhau,
Mắt long lanh chan chứa niềm thương nhớ,
Mình yêu nhau... dang dỡ mộng ban đầu.
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 30, 2023
------------------------
MỘT MÌNH AI
Ai một mình... đếm bước giữa hư không?
Đường phố củ nằm yên không lên tiếng,
Hoa tàn rụng theo dấu chân người miên viễn,
Người có về nhặt lại... cánh hoa rơi?
Đời chỉ là mơ, nên rời bỏ tình tôi,
Là mây gió không thể nào có bến,
Dang dỡ nầy âm thầm theo định mệnh,
Người đâu rồi? Có nghe tiếng tôi không?
Một người đi... đễ lại nổi nhớ mong,
Qua mấy dặm sơn khê, chiều khuất bóng,
Người ở lại cã một đời trông ngóng,
Chân lãng du còn lang bạt chốn nào?
Đêm trở về... ôm trọn giấc chiêm bao,
Hồn thức giấc giăng sầu đầy tâm trí,
Đèn một bóng...biết ai người tri kỷ?
Thuyền ai trôi... cũng chẵng biết bến bờ.
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 14, 2023
-----------------------
NGƯỜI CON GÁI VIỆT NAM TRÊN ĐẤT KHÁCH
Nhìn thấy em là nhìn thấy Quê Hương,
Việt Nam ơi, nuôi con với bầu sữa Mẹ,
Trót sinh ra giửa cỏi đời dâu bể,
Bọn Cộng Sản buôn người nên em phải lầm than.
Em chơ vơ đứng ở những góc đường,
Miệng hớn hở đưa ra lời mời gọi,
Tuổi 14, 15 chưa hẳn là con gái,
Đã biến thành một kẽ để mua vui.
Đèn hoa đăng rực rở ở phố người,
Em đứng đấy mà nghe lòng cay đắng,
Ôi oán hận cuộc đời, buồn thương số phận,
Thân lưu đày trôi nổi ở phương xa.
Sống âm thầm với một kiếp bán hoa,
Thân vùi vập bởi bọn người háo sắc,
Trong đêm vắng em rơi dòng nước mắt,
Khóc thương mình hay khóc cho Quê Hương?
Những địa danh nghe sao quá chán chường,
Singapore, Mả Lai, Thái Lan, Cam Pốt,
Đại Hàn, Đài Loan... không làm sao kể hết,
Tại vì ai em đành phải bán thân?
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 04, 2023
---------------------------
LỆ TÌNH
Lệ tình rơi từ một buổi chia ly,
Xuân lại đến như những ngày xưa ấy,
Hoa Đào nở nhưng người chưa trỡ lại,
Hoa sẽ tàn nguời vẫn cứ đi xa !
Dấu yêu xưa là hình ảnh nhạt nhoà,
Chẳng còn một chút gì trong ký ức,
Một giấc mơ trở về từ tiềm thức,
Có nụ hoa khoe sắc giữa mùa Xuân!
Một giấc mơ bao giờ đến hai lần?
Nên cứ mãi mang nổi buồn thầm lặng,
Nổi xót xa từng đêm về lắng đọng,
Thành vủng buồn tràn ngập ỡ trong tim !
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 12, 2023
----------------------
CHẮC BAY RỒI?
Biết phải nói làm sao?
Khi trái tim đang khóc?
Trong những ngày cô độc,
Hồn chìm vào đìu hiu.
Nhung nhớ những buổi chiều,
Qua rồi như cơn gió,
Cứ tưỡng là còn đó,
Hình ảnh quá yêu thương.
Anh đứng ở bên đường,
Bụi mù vương vai áo,
Nghĩ về con chim sáo,
Chắc tung cánh bay rồi.
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong (1962)
Aug 11, 2023
----------------------------
ĐÃ LÂU RỒI
Đã lâu rồi. Tôi không trỡ lại thăm em,
Khu phố cũ lạnh lùng nằm yên đó,
Đường bãi biễn, ôi vẫn còn lộng gió,
Gió biễn về thắm mặn cã đôi môi.
Nghe tin vui. Người con gái lấy chồng rồi,
Em bỏ lại... đàng sau vùng kỷ niệm,
Tôi ra đi như thuyền xa rời bến,
Lòng âm thầm ôm ấp mối tình câm.
Trỡ về đây, trong bóng tối âm thầm,
Về bên ấy, em mang theo đời con gái,
Khung trời xanh, những vầng mây mềm mại,
Thành nổi buồn... đè nặng ở trong tôi.
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 10, 2023
------------------------------
XÓT THƯƠNG EM TÔI
Xót thương những đứa em tôi chào đời trong đói khổ,
Thèm chén cơm chan nước mắt đở lòng,
Đêm ngủ vĩa hè với số phận long đong,
Ngày lượm rác bên toà nhà cao ngất.
Xót thương những đứa em tôi, đêm tối nằm lây lất,
Không chiếu chăn giấc ngủ đến bên hè,
Đêm giật mình còn gào thét trong mê,
Xin trả lại cho em thời thơ ấu.
Xót thương những đứa em tôi đi bán từng tờ vé số,
Buổi chiều về mà chẳng bán được bao nhiêu,
Bụng đói chân run tương lai thấy buồn hiu,
Em bật khóc nhưng không còn nước mắt.
Xót thương những đứa em tôi sinh ra trót mang tàn tật,
Chôn cuộc lời từ lứa tuổi thơ ngây,
Đôi mắt mù loà đêm cũng như ngày,
Đôi chân nhỏ thèm bước đi từng bước.
Xót thương những đứa em tôi đạp xe đi bán nước,
Gánh hàng rong trỉu nặng cả đôi vai,
Không làm sao tìm được ánh tương lai,
Dù dang đứng bên building đèn hoa cao ngất.
Tôi muốn ôm em thật chặt vào lòng ngăn tiếng nấc,
Từ trái tim đau khổ của người anh,
Quê hương mình vẫn thấy khoảng trời xanh,
Nhưng đời em chìm đắm trong bóng tối.
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 17, 2023
------------------
KHÔNG PHẢI
Không phải là buổi sáng! Mà cũng chẵng phải buổi chiều!
Lúc em đến làm tim anh xao động,
Ngỡ hồn mình bước vào trong giấc mộng!
Mình bên nhau... những giây phút tuyệt vời!
Mái tóc dài, mõng mãnh ở bờ môi !
Anh chĩ sợ... anh tựa vào sẽ vỡ!
Mảnh pha lê đễ lại ngàn nhung nhớ,
Giấc ngũ vùi của hai kẽ yêu nhau!
Đêm khôn cùng, trời vằng vặc muôn sao,
Anh ngước mắt... bóng hình em trên đó!
Ánh mắt yêu với nụ cười rạng rỡ,
Đời lạnh lùng, ấm áp một vòng tay!
Trao cho em những men ngọt tình say,
Cho mùa Xuân chở đầy trong đôi mắt,
Những đêm dài em không còn ngồi khóc!
Vì bên em... nay đã có anh rồi!
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 26, 2023
-----------------
SAO ANH KHÔNG VỀ THĂM VIỆT NAM?
Lâu lắm rồi kể từ ngày vượt biên trên biển rộng,
Sao không thấy anh về để thăm lại Việt Nam ?
Bao triệu người dân đang ôm nổi căm hờn,
Mong chờ đợi trận cuồng phong bảo nổi.
Chắc anh nghe Việt Nam đang đổi mới?
Vâng thưa anh đang đổi mới từng ngày,
Chế độ bạo tàn quyết đàn áp thẳng tay,
Cả thế giới chẳng nước nào theo kịp.
Chắc anh nghe đang mọc lên thật nhiều biệt thự?
Chủ nhân Ông anh có biết là ai?
Nếu không là Cộng Sản thì cũng là bọn tay sai,
Theo sống bám Đảng tham lam tàn bạo.
Chắc anh nghe những công trình tuyệt hảo?
Nhiều danh lam thắng cảnh được dựng xây?
Là những nơi có những đứa bé sống đoạ đày,
Đang kiếm sống theo bước chân người du khách.
Chắc anh nghe hàng quán mọc lên từ hang cùng ngỏ ngách?
Là bình phong đầy sa đoạ u mê,
Tuổi trẻ Việt Nam không tìm thấy nẻo đường đi,
Cã ý chí sắp trở thành băng hoại.
Chắc anh nghe chúng nắm cán cân công lý?
Nên nhà tù đầy rẩy khắp nước Việt Nam,
Nếu không là "Phản Động" thì cũng lại "Việt Gian”,
Trong tù ngục không có ngày xét xử.
Hơn 48 năm bao triệu người viển xứ,
Đã ra đi có ước hẹn ngày về?
Hay cố quên một quá khứ quá nảo nề?
Cứ bỏ mặc trong nước đành tự xử?
B.PAS
Nhóm Sóng Nước Trùng Dương
Gocong 1962
Aug 25, 2023
----------------
No comments:
Post a Comment