Trần Đình Nam
fb Phạm Đức Bảo
Đảng ta là Đỉnh Cao Trí Tuệ loài người. Bọn Phản động Đu Càng, theo Mỹ, bám đít Mỹ, ăn bơ thừa sữa cặn của Đế Quốc Tư Bản Mỹ giãy chết
Tôi năm nay 60 tuổi, sinh ra và lớn lên dưới mái trường XHCN, đã du học ở Đông Âu trên chục năm. Luôn tự hào mình là người Việt Nam trong suốt khoảng hơn bốn mươi năm đầu cuộc đời mình. Chưa bao giờ nghi ngờ đạo đức nhân đạo và tính hướng thiện của người Việt, tức của tổ tiên mình.
Lá cờ rách nát của tỉnh Phúc Kiến Tàu Cộng
Thời thanh niên bên trời Âu tôi luôn từng tự hào mình là người Việt Nam XHCN, từng là chủ tịch Hội sinh viên Quốc tế toàn Ba Lan nơi tôi học được khoảng 1 tháng trước khi bị Đại sứ quán Việt Nam tại Vacsava gọi lên bắt từ chức xuống thành Phó Chủ tịch phụ trách Học tập … Nói thế chỉ để biết gốc gác chính trị của tôi rất cộng sản và trong sáng, bởi vì cha ông tôi cũng rất trong sáng và theo cộng sản suốt đời.
Về nước, tôi làm việc cho các tập đoàn nhà nước lớn và tiếp tục có điều kiện đi công tác nước ngoài nhiều, làm việc với người nước ngoài rất nhiều. Được đọc và tiếp xúc nhiều, tôi nhận thấy là nước nào họ cũng có những tác giả và tác phẩm nổi tiếng và được nhân dân quý trọng vì đã nói lên những thói hư tính xấu của dân tộc mình, trong khi người Việt chỉ thích tự khen mình: Người Việt cao quý, là Lương tâm Nhân loại …(!) và luôn ép người khác khen mình. Hôm nay, trên Vietnamnet ông Vũ – một chủ hãng cafe Việt, còn đề nghị: Mỹ và Tàu lãnh đạo thế giới về chính trị và kinh tế rồi, còn “lá cờ nhân văn” chưa ai nắm và Việt Nam hãy nắm lấy lá cờ nhân văn đó của thế giới để sánh ngang với Tàu và Mỹ (!)… thì ngoài sức tưởng tượng và chịu đựng của tôi rồi!
Đấy là lý do trực tiếp làm tôi viết bài này, nên trước khi nói về người Việt như tiêu đề, xin cho tôi có một hai câu về “Lá cờ Nhân văn” thế giới, như sau:
Ông Vũ đã đúng khi nói có Lá cờ Nhân văn thế giới. Nhưng ông đã sai khi nói chưa có ai nắm lá cờ đó, và ông càng sai nữa khi nói Việt Nam có thể nắm lấy lá cờ đó và lãnh đạo thế giới !
– Thứ nhất, nếu đã tồn tại một lá cờ nhân văn thế giới, thì nhất định nó cũng đang tồn tại chủ nhân tương xứng, cả hai đều chỉ là khái niệm. Chủ nhân đó phải là dân tộc có tính nhân văn nhất thế giới và được các dân tộc khác công nhận, bởi lá cờ này không thể cướp được, đúng không ạ? Ông Vũ nói nó vô chủ là rất cơ hội (hèn chi ông được mời tham dự Đại hội Đảng XI với tư cách doanh nhân, nếu tôi không nhầm?).
Nhưng theo tôi, nó đang ở trong tay dân tộc nào, đất nước nào đang có nền văn hóa nhân văn nhất (ở thời điểm này) thu hút được nhân tài và thế hệ trẻ được cả thế giới đến học, làm việc và ở lại sống nhiều nhất, sinh ra nhiều người tài năng và thành công nhất cho thế giới. Theo ông Vũ, đó sẽ là Việt Nam? Nước ta đang và sẽ thu hút được bao nhiêu người nước ngoài đến học? Ông hãy góp ý thế cho Đại hội XI nhé! Chúc mừng ông.
Trở lại với tiêu đề chính, cách đây khoảng gần chục năm, trong một cuộc nói chuyện bạn bè thân, tôi đã hỏi một người Anh một câu và yêu cầu trả lời trung thực: “Nếu phải lột tả người Việt trong một hay hai từ, “mày” sẽ nói thế nào? Không được rắc complements!”
Biết ý tôi, không ngần ngại, anh bạn người Anh nói luôn: “Câu hỏi này người nước ngoài chúng tao ở Việt Nam luôn thảo luận với nhau khi không có người Việt, và đều nhất trí có câu trả lời giống nhau, nhưng không bao giờ dám nói ra với người Việt.
Về nước, tôi làm việc cho các tập đoàn nhà nước lớn và tiếp tục có điều kiện đi công tác nước ngoài nhiều, làm việc với người nước ngoài rất nhiều. Được đọc và tiếp xúc nhiều, tôi nhận thấy là nước nào họ cũng có những tác giả và tác phẩm nổi tiếng và được nhân dân quý trọng vì đã nói lên những thói hư tính xấu của dân tộc mình, trong khi người Việt chỉ thích tự khen mình: Người Việt cao quý, là Lương tâm Nhân loại …(!) và luôn ép người khác khen mình. Hôm nay, trên Vietnamnet ông Vũ – một chủ hãng cafe Việt, còn đề nghị: Mỹ và Tàu lãnh đạo thế giới về chính trị và kinh tế rồi, còn “lá cờ nhân văn” chưa ai nắm và Việt Nam hãy nắm lấy lá cờ nhân văn đó của thế giới để sánh ngang với Tàu và Mỹ (!)… thì ngoài sức tưởng tượng và chịu đựng của tôi rồi!
Đấy là lý do trực tiếp làm tôi viết bài này, nên trước khi nói về người Việt như tiêu đề, xin cho tôi có một hai câu về “Lá cờ Nhân văn” thế giới, như sau:
Ông Vũ đã đúng khi nói có Lá cờ Nhân văn thế giới. Nhưng ông đã sai khi nói chưa có ai nắm lá cờ đó, và ông càng sai nữa khi nói Việt Nam có thể nắm lấy lá cờ đó và lãnh đạo thế giới !
– Thứ nhất, nếu đã tồn tại một lá cờ nhân văn thế giới, thì nhất định nó cũng đang tồn tại chủ nhân tương xứng, cả hai đều chỉ là khái niệm. Chủ nhân đó phải là dân tộc có tính nhân văn nhất thế giới và được các dân tộc khác công nhận, bởi lá cờ này không thể cướp được, đúng không ạ? Ông Vũ nói nó vô chủ là rất cơ hội (hèn chi ông được mời tham dự Đại hội Đảng XI với tư cách doanh nhân, nếu tôi không nhầm?).
Nhưng theo tôi, nó đang ở trong tay dân tộc nào, đất nước nào đang có nền văn hóa nhân văn nhất (ở thời điểm này) thu hút được nhân tài và thế hệ trẻ được cả thế giới đến học, làm việc và ở lại sống nhiều nhất, sinh ra nhiều người tài năng và thành công nhất cho thế giới. Theo ông Vũ, đó sẽ là Việt Nam? Nước ta đang và sẽ thu hút được bao nhiêu người nước ngoài đến học? Ông hãy góp ý thế cho Đại hội XI nhé! Chúc mừng ông.
Trở lại với tiêu đề chính, cách đây khoảng gần chục năm, trong một cuộc nói chuyện bạn bè thân, tôi đã hỏi một người Anh một câu và yêu cầu trả lời trung thực: “Nếu phải lột tả người Việt trong một hay hai từ, “mày” sẽ nói thế nào? Không được rắc complements!”
Biết ý tôi, không ngần ngại, anh bạn người Anh nói luôn: “Câu hỏi này người nước ngoài chúng tao ở Việt Nam luôn thảo luận với nhau khi không có người Việt, và đều nhất trí có câu trả lời giống nhau, nhưng không bao giờ dám nói ra với người Việt.
Mày là người Việt Nam đầu tiên hỏi tao câu này không với ý định muốn nghe một lời khen, nên tao sẽ nói thật, đó là : Greedy Vietnamese. Vâng, đó là: “Người Việt tham lam!”
Dù đã chuẩn bị cho “tình huống xấu nhất” với đầu óc cởi mở nhất, tôi đã choáng váng và cứng họng một lúc không nói được gì. Mãi sau, tôi mới thốt lên đau đớn vì biết bạn mình không nói dối: “Greedy? Why?” - “Tham lam? Tại sao?” Bạn tôi cười: “Thì người Việt chúng mày, trừ mày ra, (nó thương hại tôi !), luôn luôn cái gì cũng muốn được, không nhường cái gì cho ai bao giờ: Hợp đồng thì điều khoản ngon nhất, giá phải rẻ nhất, hàng phải tốt nhất, giao hàng phải nhanh nhất, bảo hành phải vô thời hạn, thanh toán thì chậm nhất, và … hoa hồng thì phải khủng khiếp nhất!”
Tôi chết đứng! Tôi biết nó nói đúng hoàn toàn. Nó làm thương mại với người Việt và ở Việt Nam gần hai chục năm rồi!
Nó (và đa số người nước ngoài cũng vậy) nhìn người Việt qua những gì nó thấy ở những cán bộ nhà nước hàng ngày làm việc (đàm phán thương mại) với nó! Tôi đã từng đàm phán với nó cách đây hơn hai chục năm, và với rất nhiều người nước ngoài khác, chưa bao giờ biết đòi hỏi ai một cent (xu) nào từ vô số hợp đồng ngoại thương tôi đã đàm phán và ký kết, nhưng tôi biết tôi là ngoại lệ, nên tôi biết mình có quyền và có thể nhìn vào mắt mà hỏi nó (bạn tôi) hay bất kỳ ai (thương gia nước ngoài) đã làm việc với tôi, câu hỏi đó mà không sợ bị nó/họ cười khinh cho.
- “Vậy, tính từ thứ hai “bọn mày” (tôi đã từng cùng nó có dịp uống bia trong các câu lạc bộ doanh nhân người Singapore, Malaysia, Nhật, Anh, Mỹ, Hàn, Pháp… do các Amcham, Eurocham… tổ chức) miêu tả người Việt là gì?”
– “Vậy tại sao lại là gian?” tôi cố gắng chịu đựng.
– “Vì chúng mày không bao giờ nói thật, nói thẳng, và có nói rồi cũng tìm cách thay đổi nếu có lợi hơn. Chúng mày luôn nghĩ rằng mình khôn hơn người và luôn luôn xoay sở để hơn người khác…”. Tôi ngồi im lặng, điếng người, muốn khóc, và cố uống tiếp vại bia tự nhiên đắng ngắt. Từ đó tôi ghét uống bia. Nó nhắc tôi buổi tâm sự với phát hiện kinh hoàng trên. “Từ đó trong tôi” “tắt ngấm” “nắng hạ”… là người Việt! Nhưng nội dung và diễn biến của cuộc nói chuyện thân tình trên thì tôi dù muốn cũng không bao giờ quên được!
Sự thực là tôi đã phải trăn trở rất nhiều, dằn vặt rất nhiều với điều này từng ngày từ đó: Đặc điểm bản chất của người Việt là gì so với người nước khác? Tại sao người nước ngoài lại đang nhìn chúng ta tệ hại như thế: Gian và Tham? Tôi đã không thể phản bác được ông bạn người Anh của mình dù tôi với nó “cùng ngôn ngữ”: đều mê The Beatles! Có ăn nhằm gì đâu! Nó vần bảo lưu quan điểm!
Một lần gần sau đó tôi trở lại đề tài với nó:
“Tại sao mày nói người Việt rất tham lam, cái gì cũng muốn, và gian, cái gì cũng khôn lỏi hơn người, mà mày vẫn làm ăn với chúng tao?”.
Bạn tôi cười bí hiểm trả lời: “Đấy chính là bi kịch của người Việt, ít nhất là của những người Việt đang không có quyền thế hiện nay”. Rồi nó tiếp: “Chính vì người Việt gian và tham nên chỉ có những người gian và tham hơn mới dám làm ăn cùng chúng mày!”
– “Gần đúng, vì lúc đầu tao cũng không gian, nhưng tao mất nhiều quá và buộc phải chơi theo cách của người Việt thôi…!”
– “Vậy mày gian thế nào?”
Bạn tôi lại cười bí hiểm: “Nói mày đừng buồn, đa số người Việt kém tiếng Anh, và hầu hết kém luật pháp một cách thê thảm, nhất là luật thương mại. Càng to chức thì điều này càng đúng, mày là lính quèn nên khá giỏi. Hì hì, mà tiếng Anh là của bọn tao, luật pháp các nước khác cũng đều đi trước Việt Nam, nên chúng tao chỉ có cách dùng tiếng Anh kém cỏi vô nghĩa của chính chúng mày để làm hợp đồng thương mại, và luật thương mại quốc tế nữa…thì chúng tao mới bình đẳng được!”.
Rồi nó bồi thêm: “Thế mày nghĩ bọn tao có thể cung cấp hàng tốt nhất, giá rẻ nhất, thời hạn nhanh nhất với trách nhiệm vô hạn được thật à?!”
Đó là câu chuyện của hơn 10 năm trước.
Tôi đã kiểm tra độ khách quan của đánh giá đó suốt 10 năm qua với rất nhiều người nước ngoài từ các vùng, miền, đất nước có văn hóa và chính trị khác nhau mà tôi có thể tiếp cận. Đa số câu trả lời kiểm chứng (không phải tất cả) xác nhận sự khách quan và tính gần đúng của nhận xét của bạn tôi. Nhận xét đó đã bắt tôi suốt hơn mười năm qua phải tìm hiểu văn hóa và bản chất dân tộc ta là gì? Tại sao chúng ta lại để đến nông nỗi này – để người khác nghĩ và đánh giá mình là dân tộc gian, tham?! Người Việt gian tham ư?! Đau xót lắm, nhưng tôi vẫn không phản bác được bạn mình, với những gì tôi và chúng ta vẫn thấy xung quanh trên đất nước chúng ta…!!!
Nó là cái văn hóa gì?! Hôm nay, có lẽ tôi đã trả lời được câu hỏi đó cho mình.
Trần Đình Nam
* Bân Trần
Học và làm theo sự hống hách của cha nó.
7h vào giờ học. 6h 55' tôi đưa con gái học lớp 1 đến cổng trường, vừa dắt tay cháu đến trước cổng trường. Liền bị cờ đỏ ngăn lại hỏi giống hệt cảnh sát giao thông bắt lỗi người đi đường.
Lục tục phía sau vài bạn cũng đến, con gái tôi nhân lúc cờ đỏ hỏi bắt lỗi bạn khác, thừa cơ chạy nhanh về phía lớp học, sau lưng cái ba lô nặng nề đi không vững, một cờ đỏ đuổi kịp ngáng chân. Con bé ngã úp mặt tôi liền chạy vào nhưng bảo vệ trường ngăn lại. Cô giám thị đứng ngay cạnh cổng trường. Tất cả chơ mắt ếch mặc kệ con gái tôi nằm khóc với cái cặp còn trên lưng. Các lớp học đã có cô vào lớp, có cô đang đi đến. Các lớp đều lố nhố vì chưa đúng 7h. Tôi bất lực cầm đt gọi vào số máy ghi trước cổng trường. Vài phút sau mới có cô sưng là hiệu trưởng bốc máy. Tôi nói cô nhìn đồng hồ rồi tôi mới nói 6h59' nhé cô nhìn ngay ra phía cổng con gái tôi đang nằm sấp do cờ đỏ ngáng chân trong khi đang chạy trốn vào lớp.
Bảo vệ và cô giám thị ngăn không cho tôi vào đỡ cháu lên xem có bị sao không.
* Hoàng Vũ
Ăn cướp.
Cộng Sản Việt Nam vừa cho bắt tên Đỗ hữu Ca, một tên đã từng vỗ ngực có trận đánh đẹp vào Cống Rộc, Tiên Lãng, Hải Phòng để ăn cướp công sức mồ hôi nước mắt của gia đình anh em vợ chồng Đoàn \Văn Vươn năm 2012, một thời gây phẫn nộ cho biết bao người.
Thời gian gần đây, CSVN đã bắt vô số cán bộ Việt cộng từ cao đến thấp, từ dân sự, công an đến quân đội và tất cả lũ chúng đều có tài sản to lớn, những biệt thự nguy nga tráng lệ mà với đồng lương của chúng nếu nhịn ăn thì phải làm mấy trăm năm đến cả nghìn năm mới có được. Những tài sản này ở đâu vậy? Là do chúng ăn cướp từ của công, ăn cướp từ dân mà có.
Mỗi lần lũ chóp bu cộng sản Việt Nam cho "bắt khẩn cấp" một thằng, một con cán bộ Việt cộng nào đó thì người dân Việt trong nước đều hớn hở. Đây là chủ trương của lũ chóp bu cộng sản cho những tên cấp dưới ăn cướp đầy túi rồi mấy thằng ở trên mới hốt một cú trọn gói. Tài sản của chúng sau khi bị bắt có vào công quỹ không? Không có đâu, chúng vào túi những đứa Việt cộng chóp bu như thằng Nguyễn phú Trọng và mấy đứa Việt cộng cao cấp khác.
Bản chất của cộng sản thế giới nói chung và lũ Việt cộng nói riêng là ăn cướp. Ai chỉ cho tôi thấy một thằng một con Việt cộng nào vỉ̀ dân vì nước kể cả thằng tội đồ dân tộc Hồ chí Minh, tôi xin bái phục. Bản chất ăn cướp của lũ Việt cộng từ năm 1945 đến nay vẫn không bao giờ thay đổi mà càng ngày càng ăn cướp t̉inh vi hơn.
Đừng có mà vội hớn hở vui mừng.
Phi Vũ
Dù đã chuẩn bị cho “tình huống xấu nhất” với đầu óc cởi mở nhất, tôi đã choáng váng và cứng họng một lúc không nói được gì. Mãi sau, tôi mới thốt lên đau đớn vì biết bạn mình không nói dối: “Greedy? Why?” - “Tham lam? Tại sao?” Bạn tôi cười: “Thì người Việt chúng mày, trừ mày ra, (nó thương hại tôi !), luôn luôn cái gì cũng muốn được, không nhường cái gì cho ai bao giờ: Hợp đồng thì điều khoản ngon nhất, giá phải rẻ nhất, hàng phải tốt nhất, giao hàng phải nhanh nhất, bảo hành phải vô thời hạn, thanh toán thì chậm nhất, và … hoa hồng thì phải khủng khiếp nhất!”
Tôi chết đứng! Tôi biết nó nói đúng hoàn toàn. Nó làm thương mại với người Việt và ở Việt Nam gần hai chục năm rồi!
Nó (và đa số người nước ngoài cũng vậy) nhìn người Việt qua những gì nó thấy ở những cán bộ nhà nước hàng ngày làm việc (đàm phán thương mại) với nó! Tôi đã từng đàm phán với nó cách đây hơn hai chục năm, và với rất nhiều người nước ngoài khác, chưa bao giờ biết đòi hỏi ai một cent (xu) nào từ vô số hợp đồng ngoại thương tôi đã đàm phán và ký kết, nhưng tôi biết tôi là ngoại lệ, nên tôi biết mình có quyền và có thể nhìn vào mắt mà hỏi nó (bạn tôi) hay bất kỳ ai (thương gia nước ngoài) đã làm việc với tôi, câu hỏi đó mà không sợ bị nó/họ cười khinh cho.
- “Vậy, tính từ thứ hai “bọn mày” (tôi đã từng cùng nó có dịp uống bia trong các câu lạc bộ doanh nhân người Singapore, Malaysia, Nhật, Anh, Mỹ, Hàn, Pháp… do các Amcham, Eurocham… tổ chức) miêu tả người Việt là gì?”
- Tôi dũng cảm tiếp tục, hy vọng lần này sẽ được nghe lời dễ chịu hơn. Câu trả lời là:
“Tricky! Tricky Vietnamese!” (Gian! Người Việt hay gian dối!)”.
Tôi hét lên: “Không thể nào! Mày không đang trêu tức tao đấy chứ?!” Bạn tôi trả lời: “Mày muốn tao trung thực mà?”
“Tricky! Tricky Vietnamese!” (Gian! Người Việt hay gian dối!)”.
Tôi hét lên: “Không thể nào! Mày không đang trêu tức tao đấy chứ?!” Bạn tôi trả lời: “Mày muốn tao trung thực mà?”
– “Vậy tại sao lại là gian?” tôi cố gắng chịu đựng.
– “Vì chúng mày không bao giờ nói thật, nói thẳng, và có nói rồi cũng tìm cách thay đổi nếu có lợi hơn. Chúng mày luôn nghĩ rằng mình khôn hơn người và luôn luôn xoay sở để hơn người khác…”. Tôi ngồi im lặng, điếng người, muốn khóc, và cố uống tiếp vại bia tự nhiên đắng ngắt. Từ đó tôi ghét uống bia. Nó nhắc tôi buổi tâm sự với phát hiện kinh hoàng trên. “Từ đó trong tôi” “tắt ngấm” “nắng hạ”… là người Việt! Nhưng nội dung và diễn biến của cuộc nói chuyện thân tình trên thì tôi dù muốn cũng không bao giờ quên được!
Sự thực là tôi đã phải trăn trở rất nhiều, dằn vặt rất nhiều với điều này từng ngày từ đó: Đặc điểm bản chất của người Việt là gì so với người nước khác? Tại sao người nước ngoài lại đang nhìn chúng ta tệ hại như thế: Gian và Tham? Tôi đã không thể phản bác được ông bạn người Anh của mình dù tôi với nó “cùng ngôn ngữ”: đều mê The Beatles! Có ăn nhằm gì đâu! Nó vần bảo lưu quan điểm!
Một lần gần sau đó tôi trở lại đề tài với nó:
“Tại sao mày nói người Việt rất tham lam, cái gì cũng muốn, và gian, cái gì cũng khôn lỏi hơn người, mà mày vẫn làm ăn với chúng tao?”.
Bạn tôi cười bí hiểm trả lời: “Đấy chính là bi kịch của người Việt, ít nhất là của những người Việt đang không có quyền thế hiện nay”. Rồi nó tiếp: “Chính vì người Việt gian và tham nên chỉ có những người gian và tham hơn mới dám làm ăn cùng chúng mày!”
– “Ý mày nói đa số thương nhân nước ngoài làm việc với Việt Nam là gian và tham?”
– “Gần như đúng thế!”
– “Cả mày nữa?”
– “Gần như đúng thế!”
– “Cả mày nữa?”
– “Gần đúng, vì lúc đầu tao cũng không gian, nhưng tao mất nhiều quá và buộc phải chơi theo cách của người Việt thôi…!”
– “Vậy mày gian thế nào?”
Bạn tôi lại cười bí hiểm: “Nói mày đừng buồn, đa số người Việt kém tiếng Anh, và hầu hết kém luật pháp một cách thê thảm, nhất là luật thương mại. Càng to chức thì điều này càng đúng, mày là lính quèn nên khá giỏi. Hì hì, mà tiếng Anh là của bọn tao, luật pháp các nước khác cũng đều đi trước Việt Nam, nên chúng tao chỉ có cách dùng tiếng Anh kém cỏi vô nghĩa của chính chúng mày để làm hợp đồng thương mại, và luật thương mại quốc tế nữa…thì chúng tao mới bình đẳng được!”.
Rồi nó bồi thêm: “Thế mày nghĩ bọn tao có thể cung cấp hàng tốt nhất, giá rẻ nhất, thời hạn nhanh nhất với trách nhiệm vô hạn được thật à?!”
Đó là câu chuyện của hơn 10 năm trước.
Tôi đã kiểm tra độ khách quan của đánh giá đó suốt 10 năm qua với rất nhiều người nước ngoài từ các vùng, miền, đất nước có văn hóa và chính trị khác nhau mà tôi có thể tiếp cận. Đa số câu trả lời kiểm chứng (không phải tất cả) xác nhận sự khách quan và tính gần đúng của nhận xét của bạn tôi. Nhận xét đó đã bắt tôi suốt hơn mười năm qua phải tìm hiểu văn hóa và bản chất dân tộc ta là gì? Tại sao chúng ta lại để đến nông nỗi này – để người khác nghĩ và đánh giá mình là dân tộc gian, tham?! Người Việt gian tham ư?! Đau xót lắm, nhưng tôi vẫn không phản bác được bạn mình, với những gì tôi và chúng ta vẫn thấy xung quanh trên đất nước chúng ta…!!!
Nó là cái văn hóa gì?! Hôm nay, có lẽ tôi đã trả lời được câu hỏi đó cho mình.
Dân tộc ta không phải thế! Có những hạt sạn đã được vô tình hay cố ý gieo vào đạo đức, lối sống dân ta mà có lẽ người gieo cũng không muốn và không biết mình đã làm gì? Chúng ta phải đợi đến vụ gieo hạt sau thôi!
Tháng 1 năm 2011Trần Đình Nam
-------------
* Hoàng Vũ
Hồi trước năm 1975 thời VNCH, học sinh miền Nam khi vào học lớp Vỡ Lòng, câu đầu tiên được học: "Tiên học lễ, hậu học văn". Rồi sau đó là những câu: "Không thầy đố mầy làm nên"; "Trọng thầy mới được làm thầy"...nhiều nhiều lắm. Học sinh được học đạo đức trước khi học chữ. Nhìn giáo dục dưới chế độ cộng sản, học sinh đánh chửi thầy cô giáo thật là không ra thể thống gì cả. Trăm năm trồng người của tên khốn nạn đại ác nhân Hồ chí Minh sinh ra thế hệ lưu manh, mất dạy thật là đau lòng.
Hồi trước năm 1975 thời VNCH, học sinh miền Nam khi vào học lớp Vỡ Lòng, câu đầu tiên được học: "Tiên học lễ, hậu học văn". Rồi sau đó là những câu: "Không thầy đố mầy làm nên"; "Trọng thầy mới được làm thầy"...nhiều nhiều lắm. Học sinh được học đạo đức trước khi học chữ. Nhìn giáo dục dưới chế độ cộng sản, học sinh đánh chửi thầy cô giáo thật là không ra thể thống gì cả. Trăm năm trồng người của tên khốn nạn đại ác nhân Hồ chí Minh sinh ra thế hệ lưu manh, mất dạy thật là đau lòng.
* Thúy Văn
Đội SAO ĐỎ trong Trường Học Có phải là "lò đào tạo" thành phần lưu manh cho xã hội ?
. Con trai thì xỉ sát mặt bạn
. Con gái hai tay chống nạnh, đứng chàng hảng trước mặt con trai
Đội SAO ĐỎ trong Trường Học Có phải là "lò đào tạo" thành phần lưu manh cho xã hội ?
. Con trai thì xỉ sát mặt bạn
. Con gái hai tay chống nạnh, đứng chàng hảng trước mặt con trai
* Bân Trần
Học và làm theo sự hống hách của cha nó.
7h vào giờ học. 6h 55' tôi đưa con gái học lớp 1 đến cổng trường, vừa dắt tay cháu đến trước cổng trường. Liền bị cờ đỏ ngăn lại hỏi giống hệt cảnh sát giao thông bắt lỗi người đi đường.
Lục tục phía sau vài bạn cũng đến, con gái tôi nhân lúc cờ đỏ hỏi bắt lỗi bạn khác, thừa cơ chạy nhanh về phía lớp học, sau lưng cái ba lô nặng nề đi không vững, một cờ đỏ đuổi kịp ngáng chân. Con bé ngã úp mặt tôi liền chạy vào nhưng bảo vệ trường ngăn lại. Cô giám thị đứng ngay cạnh cổng trường. Tất cả chơ mắt ếch mặc kệ con gái tôi nằm khóc với cái cặp còn trên lưng. Các lớp học đã có cô vào lớp, có cô đang đi đến. Các lớp đều lố nhố vì chưa đúng 7h. Tôi bất lực cầm đt gọi vào số máy ghi trước cổng trường. Vài phút sau mới có cô sưng là hiệu trưởng bốc máy. Tôi nói cô nhìn đồng hồ rồi tôi mới nói 6h59' nhé cô nhìn ngay ra phía cổng con gái tôi đang nằm sấp do cờ đỏ ngáng chân trong khi đang chạy trốn vào lớp.
Bảo vệ và cô giám thị ngăn không cho tôi vào đỡ cháu lên xem có bị sao không.
* Son Luu
Cộng sản và phát xít là 2 chủ nghĩa dụ trẻ em làm việc như người lớn. Tuy nhiên cộng sản là bậc thầy về việc đào tạo trẻ em làm cộng sản từ bé.
Cộng sản và phát xít là 2 chủ nghĩa dụ trẻ em làm việc như người lớn. Tuy nhiên cộng sản là bậc thầy về việc đào tạo trẻ em làm cộng sản từ bé.
* Xin Huynh Cong
Tầm nhìn 2045 (Nguyên Tống)
February 15, 2023
Chẳng lẽ Thủ đô các nước phát triển cũng đã ra Nghị quyết cùng nhau đứng yên từ giờ đến 2045 để chờ Hà Nội chăng? Nếu vậy thì với tư cách là một công dân Thủ đô, mình nhiệt liệt cám ơn Bí thư Thành uỷ… á nhầm, Thị trưởng các Thủ đô bạn.
Mà sao dạo này cứ hay nổ đến tầm nhìn 2045 với lại 2050 thế nhỉ? Sao không ngắn ngắn thôi, hết nhiệm kỳ của mình thì đạt được cái gì cho bà con dễ hình dung và kiểm chứng!? Ví dụ như lát đá vỉa hè mà thề là trong 2 năm không vỡ chẳng hạn… Chứ chỉ cần đến nhiệm kỳ sau thôi, thằng con, thằng cháu mình nó lên chắc gì nó đã làm theo mà cứ vạch ra tơ hơ tận mấy chục năm thế?!
PS: Mà đã mất công nhìn xa thế thì sao không làm phát thu nhập bình quân 300 triệu/ tháng đi cho nó phấn khởi?!
In Góp Nhặt Đó Đây, Thời Sự Tags Tầm nhìn 2045, Nguyên Tống, Việt nam ngày nay
Tầm nhìn 2045 (Nguyên Tống)
February 15, 2023
Chẳng lẽ Thủ đô các nước phát triển cũng đã ra Nghị quyết cùng nhau đứng yên từ giờ đến 2045 để chờ Hà Nội chăng? Nếu vậy thì với tư cách là một công dân Thủ đô, mình nhiệt liệt cám ơn Bí thư Thành uỷ… á nhầm, Thị trưởng các Thủ đô bạn.
Mà sao dạo này cứ hay nổ đến tầm nhìn 2045 với lại 2050 thế nhỉ? Sao không ngắn ngắn thôi, hết nhiệm kỳ của mình thì đạt được cái gì cho bà con dễ hình dung và kiểm chứng!? Ví dụ như lát đá vỉa hè mà thề là trong 2 năm không vỡ chẳng hạn… Chứ chỉ cần đến nhiệm kỳ sau thôi, thằng con, thằng cháu mình nó lên chắc gì nó đã làm theo mà cứ vạch ra tơ hơ tận mấy chục năm thế?!
PS: Mà đã mất công nhìn xa thế thì sao không làm phát thu nhập bình quân 300 triệu/ tháng đi cho nó phấn khởi?!
In Góp Nhặt Đó Đây, Thời Sự Tags Tầm nhìn 2045, Nguyên Tống, Việt nam ngày nay
Ăn cướp.
Cộng Sản Việt Nam vừa cho bắt tên Đỗ hữu Ca, một tên đã từng vỗ ngực có trận đánh đẹp vào Cống Rộc, Tiên Lãng, Hải Phòng để ăn cướp công sức mồ hôi nước mắt của gia đình anh em vợ chồng Đoàn \Văn Vươn năm 2012, một thời gây phẫn nộ cho biết bao người.
Thời gian gần đây, CSVN đã bắt vô số cán bộ Việt cộng từ cao đến thấp, từ dân sự, công an đến quân đội và tất cả lũ chúng đều có tài sản to lớn, những biệt thự nguy nga tráng lệ mà với đồng lương của chúng nếu nhịn ăn thì phải làm mấy trăm năm đến cả nghìn năm mới có được. Những tài sản này ở đâu vậy? Là do chúng ăn cướp từ của công, ăn cướp từ dân mà có.
Mỗi lần lũ chóp bu cộng sản Việt Nam cho "bắt khẩn cấp" một thằng, một con cán bộ Việt cộng nào đó thì người dân Việt trong nước đều hớn hở. Đây là chủ trương của lũ chóp bu cộng sản cho những tên cấp dưới ăn cướp đầy túi rồi mấy thằng ở trên mới hốt một cú trọn gói. Tài sản của chúng sau khi bị bắt có vào công quỹ không? Không có đâu, chúng vào túi những đứa Việt cộng chóp bu như thằng Nguyễn phú Trọng và mấy đứa Việt cộng cao cấp khác.
Bản chất của cộng sản thế giới nói chung và lũ Việt cộng nói riêng là ăn cướp. Ai chỉ cho tôi thấy một thằng một con Việt cộng nào vỉ̀ dân vì nước kể cả thằng tội đồ dân tộc Hồ chí Minh, tôi xin bái phục. Bản chất ăn cướp của lũ Việt cộng từ năm 1945 đến nay vẫn không bao giờ thay đổi mà càng ngày càng ăn cướp t̉inh vi hơn.
Đừng có mà vội hớn hở vui mừng.
Phi Vũ
* Binh Long
Tất cả những người cộng sản Việt Nam đều vô cùng gian ác và tham lam,họ 100/100 là nói láo và sẵn sàng giết người để đạt được mục đích,dù mục đích đó rất nhỏ
Tất cả những người cộng sản Việt Nam đều vô cùng gian ác và tham lam,họ 100/100 là nói láo và sẵn sàng giết người để đạt được mục đích,dù mục đích đó rất nhỏ
* Duc Ly
Vào Nam chỉ khẩu Aka
Trở về của cướp honda chở đầy
Vào Nam chỉ khẩu Aka
Trở về của cướp honda chở đầy
* Ma Vy Phuong
Lưu manh số 1
Lưu manh số 1
No comments:
Post a Comment